Chị Ba
Bên rừng cao su chị ngủ
Đất đỏ làm nấm mồ
Mồ chưa có bia!
Chị đợi em về
Chị nuôi em từ nhỏ
Chị em ta trong nhà Cậu, Mợ
Mới như ngày hôm qua!…
Chị em gặp nhau giữa Sài Gòn giải phóng
Sau một đời cách xa
Thế mà chị Ba vẫn là chị Ba
Em năm lăm, chị coi còn bé bỏng
Chị em khóc oà!…
Trong những chuyến xe hàng liên tỉnh lắc lư
Mệt nhọc
Chị ở Đồng Nai về thăm em phút chốc
Rồi lại đi liền
Ở lâu chị sợ em phiền
Chị trở về cuộc đời riêng của chị
Rối vò như chỉ
Càng thương chị thêm
Đời chị… đời chị mà cũng lắm bóng đêm
Em không hiểu hết
Em nghèo mà!
Làm sao giải quyết
Nên đành lặng im!
Chị không nỡ kể hết đời mình cho em nghe được
Bây giờ chị nằm dưới đất
Rừng cao su lặng ngắt
Nào em giúp chị được gì?!
Chị nằm đấy, nghe!
Bao giờ có tiền, em về thăm chị
Xây xi măng nấm mồ
Và bên rừng dựng một tấm bia
1987
Rút trong tập thơ “Hương tỉnh nhỏ”
Nguồn: Chế Lan Viên toàn tập, NXB Văn học, 2002 (Vũ Thị Thường sưu tầm, biên soạn)