Tịch mịch phòng trai tối,
Suốt đêm nghe tiếng mưa
Não nùng ghê gối khách,
Thánh thót điểm canh mờ.
Qua trúc khua bên cửa,
Hoà chuông vang trong mơ
Ngâm rồi vẫn chẳng ngủ,
Đứt nối đến tinh mơ.


Nguồn: Thơ văn Nguyễn Trãi, NXB Văn Học, Hà Nội, 1980