Thứ 7, 19/05/2024 - 01:39

Em ơi, chín giờ – Em hãy đi ra
Đứng bên cửa, để cho anh được thấy
Đôi mắt nâu, nụ cười kiêu hãnh ấy
Có thể chiều nay ta gặp nhau rồi.

Em ơi, chín giờ – Em hãy đi ra
Đứng bên cửa, để cho anh được thấy
Đôi vai im chiếc lá hè run rẩy,
Trước cuộc đời nghiêng ngả mấy buồn lo.

Em ơi, chín giờ – Em hãy đi ra
Đứng bên cửa, để cho anh được thấy
Chiếc khăn quàng mang màu than đỏ cháy
Ứ lại hồn anh những trận ú tim dài.

Em ơi, chín giờ – Em hãy đi ra
Đứng bên cửa, đẻ cho anh được thấy
Ánh chớp tiểu liên của Lạng Sơn đêm ấy
Còn bập bùng trên má nốt ruồi em.

Em ơi, chín giờ – xe pháo anh qua
Cũng có thể xe anh đi hướng khác
Giặc ở phương nam, giặc lại rình phương bắc
Nhưng chín giờ – Em hãy cứ đi ra.


Nguồn: Hò hẹn mãi cuối cùng em cũng đến, Hoàng Nhuận Cầm, NXB Hội nhà văn, 2007

Leave a Reply

Your email address will not be published. Required fields are marked *