Lúc già về nghỉ cõi Nam san
Đi về vui tớ bao nhiêu chốn
Tốt đẹp rầu ai cũng chẳng bàn
Ngoảnh lại mấy ngòi phơi bãi cát
Trông lên năm vẻ thức mây ngàn
Ông già bỗng gặp đâu ta đó
Cười nói thâu ngày cuộc chửa tan

Nguồn: Đường thi quốc âm cổ bản, NXB Tổng hợp TP Hồ Chí Minh, 2017