Hỡi mình, người tiêu diệt và người sáng tạo
Hỡi mình, nằm dưới gầm cầu sát kề với nước
Hỡi mình, tiếng của những quảng trường bốc lửa
Hỡi mình, thơ của mọi bài thơ, nhạc của muôn bài nhạc,

Hỡi mình, người chị, cô em
Hỡi mình, cái con trời rủa,
Hỡi mình, bị xử ở pháp trường,
Hỡi mình, tất cả cái gì ở đời,
Hỡi mình, CÁI ĐÓI
Ta rạp xuống chân mình trần trọi
Thề với mình rằng
TA SẼ ĐÁNH NHAU
Đặng làm cho cái bụng mình thần thánh, bụng của mình
Chứ không phải bụng tôi, bụng chúng tôi, bụng hắn,
                      bụng chúng nó