Tôi đã xoa mặt dúi đầu
vào biển, vào cát, và vào nắng.
Tôi thấm vào mình cây với cây
Tôi xoa người bằng vẻ tươi cây táo
như xoa với mật ong.
Đêm đêm, bầu trời toả hương như mùa gặt
Đêm đêm, trời hạ xuống trên đường cái bụi nồng
Tôi đã xoa người bằng tinh tú.

Với biển, với cát, với nắng, với cây, và tinh tú
tôi quen lắm, em à,
tôi thật là quen thuộc.
Nhưng đã đến giờ ra đi, đặng chan hoà
Với biển, với cát, với nắng, với cây và tinh tú.