Thứ 3, 18/03/2025 - 14:37
16:17 | 13/08/2019

Xanh
Xanh cây, xanh cỏ, xanh đồi
Xanh rừng, xanh núi, da trời cũng xanh.
Áo chàm cô Mán thanh thanh
Mắt xanh biêng biếc một mình tương tư.

Vì ai?
Cỏ đồi, ai nhuộm mà xanh?
Áo em, ai nhuộm mà anh thấy chàm?
Da trời, ai nhuộm mà lam?
Tình ta, ai nhuộm, ai làm cho phai?

Giữa đường
Đường rừng, sỏi đỏ như son,
Xe hàng một cỗ theo con ngựa gầy.
Lối mòn leo đá, luồn cây,
Nhá nhem dừng lại quán này, mai xuôi.

Nhà em
Nhà em cách bốn quả đồi
Cách ba ngọn suối, cách đôi cánh rừng.
Nhà em xa cách quá chừng
Em van anh đấy, anh đừng yêu em.


Phú Thọ, 1938

Tên các bài được thấy trong tập Nước giếng thơi (NXB Hương Sơn, Hà Nội, 1951). Một số tập in không có tên các bài mà chỉ đánh số 1, 2, 3, 4.

Nguồn: Hoàng Xuân, Nguyễn Bính – thơ và đời, NXB Văn học, 2003

 

 

Leave a Reply

Your email address will not be published. Required fields are marked *