Gió lật lá sen hồ
Gió thổi lá sen hồ lật lại phía bên kia
Phía ấy gọi anh về
Về dâu chưa biết nữa?
Chỉ biết hồn anh lật lại cùng với gió
Ở trong hồn ai đó ném thia lia.
Phía bên này lá sen là cuộc đời quá cũ
Danh vọng, giấy tờ, bàn tủ…
Hoan hô và chửi rủa…
Thế mà lật lá sen hồ, bỗng chốc phía bên kia.
Bỗng chốc là mùi hương ở bên kia lá,
Là ánh trăng ở trong tiếng gió,
Là thì thầm ánh sao khuya
Trong cỏ…
Gọi anh đi.
À quên, chính là gọi anh về.
Về quê…
Về cái gì như tiền thân mà anh đánh mất
Mà lá sen hồ từng che khuất.
Rồi lá sen hồ lật lại
Cho hồn anh lắng nghe.
Nghe… Nghe…
Trong khoảnh khắc phút giây nghe hết
Sống chết, sống chết…
Hai từ ấy như thoi reo, lụa dệt
Không có phía bên này
Không có phía bên kia.
Phía bên này lá sen là cuộc đời rất tuyệt
Mà bên kia lá sen cũng là cuộc đời
Hồn anh ném thia lia.
Nguồn: Chế Lan Viên toàn tập, NXB Văn học, 2002 (Vũ Thị Thường sưu tầm, biên soạn)