Thứ 7, 19/05/2024 - 05:07

Hò hẹn mãi cuối cùng em cũng đến (2007)

Chiếc lá đầu tiên

Em thấy không, tất cả đã xa rồi Trong tiếng thở của thời gian rất khẽ Tuổi thơ kia ra đi cao ngạo thế Hoa súng tím vào trong mắt lắm mê say Chùm phượng hồng yêu dấu ấy rời tay Tiếng ve trong veo xé đôi hồ nước Con ve tiên tri vô tâm...

Ba dấu chấm

Lê thê qua trọn kiếp người Ba trăm trăng lẻ vỡ lời thở than Hương cong dấu hỏi tro tàn Đường xa-xa tắp hai bàn chân ai Nuốt chưa xong Cõi Thở Dài Xác thân lật úp lá bài đêm xuân Mất dần mấy tiếng tri âm Nằm nghe ba dấu chấm chầm...

Bảy khúc đàn thơ

Tình yêu trở lại bằng con đường nào Hun hút chân trời treo một vì sao. Tình yêu trở lại bằng con đường nào Góc bể xa xanh mọc lên hòn đảo. Con đường trở lại sao lắm gian lao Con đường trở lại thật nhiều giông bão. Nhưng vì lý gì...

Bức tranh dọc đường hành quân

Xa trung du nên tôi chửa thấy đồi Nhà đá ong âm thầm mang lời đất Cây xấu hổ giấu bao nhiêu cổ tích Mắc cỡ gì mà khép cánh ư em? Chim rất nhiều mà tôi chẳng biết tên Kêu chi mãi đến rối lòng lính trẻ Bằng lăng rụng nói điều mơ...

Các con là ngọn lửa

Tặng Gấu và Cu Mỵ Mồng 7 tháng 2 này Là ngày sinh nhật Bố Chắc gì Mẹ đã nhớ Hai con thì bé thơ. Thôi thì Bố nằm mơ Có rất nhiều hoa tặng Để quên niềm cay đắng Để quên bao tủi hờn Hai đứa đã lớn hơn Bố cũng thêm một tuổi...

Của Nguyên Xuân

Gửi Phạm Quân Kiếp sau vứt bút phê bình Làm tên thi sĩ thất tình mà chơi Trả trang giấy trắng cho Người Biết đâu Từ Thức vẫn ngồi đợi anh… Nguồn: Hò hẹn mãi cuối cùng em cũng đến, Hoàng Nhuận Cầm, NXB Hội nhà văn, 2007

Cùng với buổi chiều nay

Em lên tàu cùng với buổi chiều nay Căn phòng nhỏ rộng ra thành nỗi nhớ Ừ em đứng ở đây, em ngồi góc đó Em vô tình hay em cố tình quên Hoa xoan rơi như bài hát của đêm Tiếng chim khía quanh đây từng nốt nhạc Gió thổi rối cánh hoa và...

Chào sao Mai

Trên vai ngút ngàn mắt mẹ mùa thu Sao Mai thắp giã từ ta với bạn Cơn mưa gõ ngang trời tiếng đạn Nỗi nhớ kêu tên trên vỏ đạn đồng. Thôi xin chào mười năm học phổ thông Cánh hoa phượng cuối cùng thương mến nhất Một chấm đỏ rung...

Cho người tri kỷ

Vừa làm xong bài thơ Chả có ai để đọc Tôi vượt qua màn mưa Đúng như một thằng ngốc. Cuối cùng tôi ngồi khóc Trong quán bia bên đường Cô bán hàng thấy thương Rót cho cốc trà nóng. Bàn tay tôi lạnh cóng Trái tim thì buốt tê Ngoài trời...

Cho phượng năm xưa

Một buổi chiều không có người để yêu Một buổi chiều không có người để ghét Một đám ma không biết ai vừa chết Nhiều buổi chiều ta đã mất tên nhau. Một đám mây trong suốt đến không màu Một đám cháy không thấy hình ngọn lửa...