Chủ Nhật, 12/05/2024 - 19:19

Trang thơ Hoàng Nhuận Cầm

Trang thơ Hoàng Nhuận Cầm

Trang thơ Hoàng Nhuận Cầm Hoàng Nhuận Cầm sinh ngày 7 tháng 2 năm 1952 tại Hà nội, là con đầu lòng của nhạc sỹ Hoàng Giác. Đang học dở khoa Văn Đại học Tổng hợp Hà nội, năm 1971, Hoàng Nhuận Cầm nhập ngũ, đã từng chiến đấu trong...

Chiếc lá đầu tiên

Em thấy không, tất cả đã xa rồi Trong tiếng thở của thời gian rất khẽ Tuổi thơ kia ra đi cao ngạo thế Hoa súng tím vào trong mắt lắm mê say Chùm phượng hồng yêu dấu ấy rời tay Tiếng ve trong veo xé đôi hồ nước Con ve tiên tri vô tâm...

Chân dung biển

Đó là khoảng trời đằng sau cánh cửa Chân dung em treo lệch trên tường Có một bãi biển xanh như tưởng tượng Vỗ xót lòng Vỗ dưới mái nhà anh.  

Giấc ngủ cuối năm của người gác rừng

Gối đầu lên vách đá Người gác rừng có hay Mái tóc lên màu mây Mái rừng in màu đất Giọt sương xuân trong vắt Rơi tím chùm phong lan Cả cánh rừng mênh mang Chim gọi chim “khắc phục”. Gió giữa rừng vẫn thức Nước đầu nguồn...

Màn ảnh mùa xuân

Giống như một cuốn phim quay chậm Mùa Xuân đang lững thững trở về Vẫn những niềm vui, những khổ đau trần thế Anh sẽ vẽ em bằng ánh sáng của mình Nến tắt vào đúng lúc sắp bình minh Phim kết thúc chỉ còn tôi với bạn Im tiếng súng,...

Thành phố ngàn năm, thành phố mùa xuân

Đây mảnh đất rồng bay lên phẩm giá Tiếng chuông chùa Trấn Quốc mãi ngân nga Mỗi con đường dẫn ta vào thần thoại Mỗi mặt người đẹp tựa một đài hoa Đây Thăng Long – đây Đông Đô – đây Hà Nội. Đây lắng hồn sông núi giữa...

Tính nhẩm

21 tuổi hồn nhiên như vậy đó 3 bài thơ nhân với 7 hẹn hò Khi rượu cạn, hoa tàn, tim tắt nến Thỏi son hồng ra ngõ đứng co ro  

Ba dấu chấm

Lê thê qua trọn kiếp người Ba trăm trăng lẻ vỡ lời thở than Hương cong dấu hỏi tro tàn Đường xa-xa tắp hai bàn chân ai Nuốt chưa xong Cõi Thở Dài Xác thân lật úp lá bài đêm xuân Mất dần mấy tiếng tri âm Nằm nghe ba dấu chấm chầm...

Bảy khúc đàn thơ

Tình yêu trở lại bằng con đường nào Hun hút chân trời treo một vì sao. Tình yêu trở lại bằng con đường nào Góc bể xa xanh mọc lên hòn đảo. Con đường trở lại sao lắm gian lao Con đường trở lại thật nhiều giông bão. Nhưng vì lý gì...

Bức tranh dọc đường hành quân

Xa trung du nên tôi chửa thấy đồi Nhà đá ong âm thầm mang lời đất Cây xấu hổ giấu bao nhiêu cổ tích Mắc cỡ gì mà khép cánh ư em? Chim rất nhiều mà tôi chẳng biết tên Kêu chi mãi đến rối lòng lính trẻ Bằng lăng rụng nói điều mơ...