Thứ 2, 14/05/2024 - 01:51

Di cảo thơ

Bình đựng lệ

Từ sâu thẳm không tên Vớt lên bình đựng lệ Người xưa ném nỗi đau vào bể Nhờ sóng triều vạn kỷ Lấp vùi trong lãng quên Dẫu không chu kỳ Như Tua Rua, sao Chổi Chiếc bình tuột khỏi tay nhân loại Lại về trở lại Nằm kia Cùng với hoa...

Bộ ba

Trang giấy, ngọn đèn và anh Ba nhân vật một vở kịch hài nên rất bi thương Cố nhiên khổ đau không phải ngọn đèn Cả trang giấy nữa Cả hai, chúng trông cậy vào anh đó Anh có thể làm gì Chứ ngọn đèn không phí lửa Số phận trang giấy...

Cờ

Con cờ anh và cờ khách quan đối thủ Chơi ván đời được thua chưa ngã ngũ Bỏ xừ anh! Anh và bóng anh Anh và bóng em Anh và số phận Anh đi một bước, nó đi một bước Anh đi con mã, nó đi con xe Anh ghểnh con sĩ, nó xơi con […]

Cờ lau Đinh Bộ Lĩnh

Tôi chỉ là nhà thơ cưỡi trâu Đánh trận giặc cờ lau Thế mà không đâu Gặp Thập nhị sứ quân đầu rừng cuối quận Thành ra người dẹp loạn Rồi làm tướng làm vua Lắm chuyện nhức đầu Cho tôi về với cành lau Vàng vọ Về với con...

Đo

Trời như ngọc, như hồn, như bể Ba cái sâu xa xanh có một màu Ôi, cái tội của muôn đời thi sĩ Đem hồn đo cho trời bể thêm sâu Viết khoảng 1975-1985 Nguồn: Chế Lan Viên toàn tập, NXB Văn học, 2002 (Vũ Thị Thường sưu tầm, biên soạn)

Gửi trạng Thông họ Hoàng

Ông thì hay say Tôi thì quá tỉnh Mà ông đằm tính Tôi thì hay gây Thiên hạ người người yêu ông Tôi, thiên hạ ghét Gặp tôi, người ta lườm nguýt Nghe ông, người ta thông Thế mà lạ không? Hai đứa thân nhau mãn kiếp Từ đít nớp xăng...

Ích gì?

Khéo rồi mất giống bò sữa, họa mi, ngựa đua, gà chọi… Khó gì? Ta không giữ, không nuôi thì nó mất Giống các nhà thơ cũng vậy Giống chồn xạ hương không ai gặp Tuyết trên non cao không ai thấy Giống nàng Tiên, ông Bụt hiện trong...

Kỷ niệm Nguyễn Du

Khi ta kỷ niệm Nguyễn Du chả ích gì cho Nguyễn Chả qua để kẻ yêu thơ khỏi tủi trong lòng Ông đã hoá mây trắng ngang trời hoài niệm Hoá ra Kiều cao gấp mấy đời ông 1986 Nguồn: Chế Lan Viên toàn tập, NXB Văn học, 2002 (Vũ Thị Thường...

Lệ hồi âm

Lệ ta nhỏ trên Kiều ba trăm năm sau Ích cho Nguyễn ba trăm năm trước Ông vui thấy ta còn biết khóc Giữa cuộc đời chưa hết bể dâu Bất tử hay không, Nguyễn cóc cần Thiên tài quen sống đời mây cô độc Tuổi tên là phù vân Ông chỉ mong...

Lộn trái

Ngày nhỏ khi áo tôi cũ rồi Khóc mẹ đòi áo mới Mẹ chả có tiền may Lấy áo kia lộn lại Xấu cũ giấu vào trong Xênh xang khoe phía trái Trái nhưng mà lại mới Hai mẹ con đều mừng Tôi làm thơ nửa đời Thơ đã già đã tãi Như con chuột...